Con người sống trên hành tinh này chỉ cần làm một điều duy nhất, nắm tay nhau thật chặt, nói với nhau những lời tha thứ đầy bao dung, chỉ có vậy, còn tất cả đều vô nghĩa. Nếu nội dung yêu thương, bao dung và tha thứ không được thực hiện trên hành tinh này, trong cuộc đời này thì cuộc sống trở thành vô nghĩa và tắc nghẹn trên đường về…Thành công của cuộc đời này chỉ làm một điều duy nhất - hãy sống với nhau tử tế, hãy cho nhau nụ cười đầy bao dung và tha thứ. Hãy cho nhau tất cả những gì mà cuộc đời này thiếu vắng – đó là tình yêu thương thực sự: yêu thương không sở hữu, yêu thương không toan tính. Yêu thương là sự hy sinh, hy sinh thật sự mà không còn gọi tên là hy sinh hay không hy sinh nữa. Tất cả những thuộc tính của từ ngữ biến mất, chỉ còn lại trong suốt một tình yêu thương vô hạn…
Trong tương quan đời sống cùng với muôn loài hãy lấy yêu thương và các hạnh lành làm gốc rễ để sống. Ở đó cho chúng ta một góc nhìn khác một thế giới tương quan khác. Một cõi thật riêng để chúng ta không làm tổn thương ai cũng không làm tổn thương mình. Và...trong bất chợt vô tình ấy từ bi vỡ nguồn lan chảy thành mạch nguồn ngọt ngào tưới tắm cho tâm trí bớt những lo toan vặt vãnh. Bớt những thù hằn dại khờ. Bớt những điêu ngoa chảnh chọe và bớt đi rất nhiều những nông cạn tinh ma...và từ ấy cõi tâm ngọt ngào lan tỏa…